“…Tôi là một người vui tính, yêu đời,
thích lãng mạn, sự chân thành và luôn mong muốn được tôn trọng. Vì thế, tôi có
khá nhiều bạn bè. Người thân, bạn bè, đồng nghiệp rất thích và yêu quý tôi. Cuộc
sống cứ êm đềm trôi qua, cho đến một ngày, tôi yêu anh, tôi đã thay đổi hoàn
toàn cuộc sống của mình.
Tôi không còn thường xuyên gọi điện cho ba mẹ như trước nữa. Những buổi họp lớp cứ thưa dần, những lần gặp nhau cuối tuần cùng nhóm bạn thân uống cà phê, nấu ăn, những chuyến du lịch ngắn, … tôi cũng không còn có mặt. Bạn bè tôi bắt đầu nhận ra sự thay đổi ở tôi và có những lời khuyên, khuyên không được nên trách tôi sao vội “theo tình bỏ cuộc chơi”. Tôi lờ đi những lời ghen tị của chúng bạn. Với tôi, anh là tất cả. Tôi sẵn sàng chiều anh với tất cả những gì anh muốn, miễn anh vui là tôi cảm thấy hạnh phúc. Vì anh, tôi sẵn sang đánh đổi mọi thứ trên đời này.
Tôi không còn thường xuyên gọi điện cho ba mẹ như trước nữa. Những buổi họp lớp cứ thưa dần, những lần gặp nhau cuối tuần cùng nhóm bạn thân uống cà phê, nấu ăn, những chuyến du lịch ngắn, … tôi cũng không còn có mặt. Bạn bè tôi bắt đầu nhận ra sự thay đổi ở tôi và có những lời khuyên, khuyên không được nên trách tôi sao vội “theo tình bỏ cuộc chơi”. Tôi lờ đi những lời ghen tị của chúng bạn. Với tôi, anh là tất cả. Tôi sẵn sàng chiều anh với tất cả những gì anh muốn, miễn anh vui là tôi cảm thấy hạnh phúc. Vì anh, tôi sẵn sang đánh đổi mọi thứ trên đời này.
Cho đến một ngày, tôi nhận được một tin mà
có thể cả cuộc đời này tôi không thể quên được ngày định mệnh ấy từ em gái anh.
Cô ấy bào rằng “anh sắp lập gia đình” và chửi tôi ngu muội mới bị lừa, tôi
không đủ tư cách làm chị dâu của cô ấy và khuyên tôi hãy quên anh ấy đi. Tôi bàng
hoàng, thảng thốt và chết lặng đến sững cả người. Tôi không biết bày tỏ cùng ai
nỗi đau này, tôi ngại gặp bạn, mà cũng chẳng ai để ý đến một đứa bạc bẽo như
tôi. Tôi cũng không thể chia sẻ với bố mẹ của mình.
Vì không tự mình vượt qua cú sốc quá lớn
này, tôi mới tìm kiếm sự giúp đỡ từ các chuyên gia tâm lý. Trong tiến trình trị
liệu tâm lý tôi đã nhận ra nhiều điều, đặc biệt tôi đã đánh mất đi chính mình
khi yêu và phá hủy cả hệ thống hỗ trợ của bản thân.
Hệ thống hỗ trợ của bạn là gì?
Hệ thống hỗ trợ là tập hợp những thành
viên có mối quan hệ tốt đẹp, yêu thương, quý trọng và chân thành với bạn, sẵn sàng
hỗ trợ về vật chất, tinh thần trong những lúc bạn gặp khó khăn hay cần sự giúp
đỡ.
Tại sao bạn cần phải có hệ thống hỗ trợ?
Vẫn biết rằng, chúng ta không thể chọn người
khác làm điểm tựa vĩnh viễn, chỉ có tựa vào chính mình mới là điểm tựa vững chắc nhất. Tuy nhiên, những lúc yếu lòng, chán nản, mệt mỏi, thất bại, lo lắng, sợ
hãi, …những điểm tựa tạm thời trong hệ thống hỗ trợ của bạn sẽ giúp bạn đứng vững
trước sóng gió của cuộc đời và tiếp tục tiến bước. Một cái cây đứng độc lập có
thể bị bão táp quật ngã nhưng xung quanh cây ấy còn nhiều cây khác thì bão táp
có lớn cỡ nào cũng không dễ gì quật gốc. Đó là giá trị thật sự từ hệ thống hỗ
trợ của bạn.
Hệ thống hỗ trợ bao gồm những ai?
Chuyên gia tâm lý, nhân viên công tác xã hội,
tôn giáo/lãnh tụ tôn giáo, thầy/cô giáo mà bạn kính trọng, ba mẹ, anh/chị/em, chồng/vợ,
người thân, người yêu, người tình, bạn thân, đồng nghiệp tin cậy, … là những điểm
tựa tạm thời trong hệ thống hỗ trợ của bạn.
Làm thế nào để xây dựng hệ thống hỗ trợ của bạn?
Điều đâu tiên là bạn phải thấy vai trò và
tầm quan trọng của hệ thống hỗ trợ đối với sự phát triển của bản thân. Bước tiếp
theo là tiến hành hành động để thiết lập mối quan hệ với các đối tượng này.
Trong 4 tương giao (I’m OK-You’re OK; I’m OK-You’re not OK; I’m not OK-You’re
OK; I’m not OK-You’re not OK) thì chỉ có tương giao thứ nhất có thể duy trì và
phát triển được mối quan hệ. Bạn hãy suy ngẫm thêm về điều này và quan sát
chúng trong cuộc sống, bạn sẽ thấy chúng khá thú vị. Giữ kết nối thường xuyên với
các thành viên trong hệ thống hỗ trợ này. Cuối cùng, bạn cần phải thường xuyên
chăm sóc hệ thống hỗ trợ của mình theo cách gián tiếp thông qua các phương tiện
truyền thông (điện thoại, tin nhắn, email, facebook, …) hoặc trực tiếp. Bạn đã
có hệ thống hỗ trợ của mình chưa? Nếu có, hãy tiếp tục duy trì và phát triển
nó, nếu chưa bạn hãy thận trọng suy nghĩ về điều này nhé.
Chỉ có tựa vào chính mình mới là điểm tựa vững chắc và ổn định nhất. Tuy nhiên, hệ thống hỗ trợ của bạn sẽ là điểm tựa tạm
thời có tác dụng nâng đỡ, tái lập trạng thái cân bằng và củng cố sự phát triển vững
chắc, ổn định của bạn.
(Thạc sĩ tâm lý Ngô Minh Duy)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét